Tất cả mọi người tản ra.
Nên làm cái gì thì đi làm.
Dưới công kích của bảy tám cây gậy, Đổng Học Bân đã sớm bị đập ăằm trên mặt đất, không nhúc nhích, như là đã chết.
Ai cũng đều cho rằng như thế cả, cho nên mới xoay người đi.
Nhưng chỉ có một tên côn đồ không đi, bởi vì hắn khiếp sợ phát hiện một chuyện, gậy trong tay bị kéo lại, tên côn đồ kinh khủng muốn quát to một tiếng nói cho những người khác, nhưng khi hắn còn chưa kịp hô lên, Đổng Học Bân "đã chết" trên mặt của đột nhiên kéo mạnh một cái, trực tiếp đem gậy giật lấy trong tay, phất tay vung lên, bốp một tiếng nện lên đầu đối phương, tên côn đồ kêu thảm một tiếng, ngã quỵ xuống, tay chân run run, không có đứng lên.
"Hả?"
"Ai hô vậy?"
"Làm sao vậy?"
Mọi người sửng sốt, đều quay đầu lại nhìn lại.
Sau đó bọn họ thấy được một hình ảnh bọn họ suốt đời đều không thể quên, Đổng Học Bân trong vũng máu một tay chống đất, chậm rãi đứng lên!
Một giây đồng hồ...
Hai giây đồng hồ...
Ba giây đồng hồ...
Tràng diện lặng ngắt như tờ!
Tất cả mọi người đều ngơ ngác!
Không chết! Hắn lại có thể không chết!!
Người nam đi đầu thấy thế, không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, đánh chết bọn họ cũng sẽ không nghĩ rằng Đổng Học Bân dưới công kích như muốn bể đầu như vậy còn chưa chết, không chỉ không uy hiếp đến sinh mệnh của hắn, hắn thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851219/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.