Trong phòng tổng thống.
Bầu không khí có một chút khẩn trương.
Nghe Trương Long Quyên nói, Đổng Học Bân cũng cười khổ buông tay, "Hai khẩu súng nhắm vào tôi, tôi nào dám động thủ, hù tôi chết mất."
Em gái Trầm Tiểu Mỹ quát: "Anh rốt cuộc là ai!"
Trầm Tiểu Diễm cũng nắm thật chặt súng, "Tôi hỏi lạ một câu! Anh nghe được bao nhiêu?"
Đổng Học Bân thản nhiên nói: "Tôi cũng không biết, bất quá nên nghe đều nghe được hết rồi."
"Tên nhóc cậu chỉ biết lắm mồm." Trương Long Quyên cười cười, cũng nói với hai chị nói: "Đều buông súng, đây là bạn tôi."
Hai chị em sinh đôi cũng không có nghe cô ấy, họng súng vẫn đang nhắm về Đổng Học Bân, "Trương tổng, bạn của ngài cũng không được, nhiệm vụ lần này tuyệt đối không thể để lộ, bằng không không chỉ nhiệm vụ không có cách nào hoàn thành, còn sẽ xảy ra nhiều chuyện, an toàn sinh mệnh của chúng ta sẽ bị uy hiếp cực lớn!"
"Tiểu Đổng sẽ không nói lung tung." Trương Long Quyên nói.
"Vậy cũng không được, tôi không thể mạo hiểm như vậy!" Trầm Tiểu Mỹ lắc đầu.
Trương Long Quyên híp mắt nhìn về phía các nàng, nói từng chữ từng chữ: "Tôi bảo các người buông súng!"
Thấy Trương tổng hình như phát hỏa, hai chị em không nhịn được liếc nhìn nhau, tuy rằng không tình nguyện, nhưng vẫn chậm rãi buông súng xuống, nhưng không có thu hồi lại.
Biểu tình của Trương Long Quyên mới hòa hoãn một chút, "Cất súng vào đi."
Trầm Tiểu Mỹ và Trầm Tiểu Diễm do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851190/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.