Buổi tối.
Kinh thành.
Sân bay thủ đô.
Trời tối thui, đã tám giờ hơn.
Đổng Học Bân cũng vừa tới, có chút muộn, trên xe taxi hắn liên tiếp nhìn đồng hồ, cuối cùng chờ xe dừng lại, Đổng Học Bân đem một trăm đồng tiền nói không cần thối lại, lập tức xuống xe thẳng đến phòng khách sân bay, nhìn trái nhìn phải, lấy điện thoại di động ra tìm kiếm.
"Học Bân!" Phía sau truyền đến giọng nữ.
"Học Bân!" Có thêm một giọng nam.
Đổng Học Bân vừa quay đầu lại, nhất thời nở nụ cười, "Đàm tử! Thung tử!"
Đứng phía sau chính là Tôn Tráng và Đàm Lệ Mai hai người, hai người này chính là đồng sự của Đổng Học Bân sau khi vào làm nhân viên công vụ, cùng nhau công tác tại quốc an thành tây không ít thời gian, ngay từ đầu đã có quan hệ không tồi, thấy người quen cũ, tâm tình của Đổng Học Bân cũng tốt lên, nụ cười đậm hơn.
"Chờ lâu chưa?"
"Không có, chúng tôi cũng vừa tới."
"Đều nói không cần các người đi một chuyến, tôi tìm các người có chút chuyện."
"Ha ha, cậu hiện tại là lãnh đạo lớn, sao có thể để cho cậu chạy."
"Cô xem, chế giễu tôi có phải không? Nghe nói hai ngươi hiện tại cũng không tồi, chúc mừng nha."
"Đừng, cậu đây mới là chế giễu chúng tôi, tôi vừa mới lên chủ nhiệm, vẫn là một phó khoa, so với cậu có thể không bằng được, kém con phố lận, nghe nói cậu đều nhậm chức thường vụ phó huyện trưởng? Phó xử vào thường ủy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851186/chuong-1212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.