Buổi chiều.
Hôn lễ kết thúc.
Mọi người lục tục đi ra khách sạn, tăng ca thì tăng ca, về nhà thì về nhà, Đổng Học Bân không đi, mà là ngoắc gọi Diêu Thúy.
"Đổng huyện trưởng."
"Bên này tiền bình thường cho như thế nào?"
"Ặc, bình thường lãnh đạo huyện đều là sớm cho."
"Mấy ngày trước đi công tác, hiện tại có thế nào cũng phải bổ sung? Cho bao nhiêu thì thích hợp?"
" Trình độ kinh tế của huyện chúng ta không cao, bình thường đều là cho mấy trăm, ngài thỉ... Cho một ngàn?"
"Được, vậy một ngàn đi, tôi vừa trở về cũng không mua bao lì xì, cô tìm giúp tôi?"
"Được, tôi đi hỏi một chút, vậy Trương phó bí thư bên kia? Có phải là cũng... Tôi lấy mấy bao lì xì?"
"Lấy một cái là được." Đổng Học Bân thằng nhãi này còn mang thù, cho nhà Trương Vạn Thủy tiền lì xì? Vô nghĩa.
Diêu Thúy cười khổ một tiếng, bình thường làm quan mà nói, nhất là quan viên cấp bậc như Đổng Học Bân, sẽ chú ý thái độ xử thế làm việc lưu ba phần dư địa, hắn có thể lái được xe tốt hơn bốn triệu, hút điếu thuốc hơn một trăm đồng, hiển nhiên là không quan tâm đến một ngàn này, cho cũng không sao cả, nhưng Đổng Học Bân tựa như căn bản không để lối thoát, Diêu Thúy muốn khuyên một câu, nhưng thấy xung quanh nhiều người như vậy, không có lên tiếng, gật đầu đi làm theo ý của Đổng Học Bân. Mặc dù là bạn học cũ, quan hệ cho dù tốt thì rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2851064/chuong-1155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.