Buổi sáng, bảy giờ hơn.
Đổng Học Bân còn đang ngủ trong chăn, phật một cái, đột nhiên cảm giác chăn bị xốc lên, trên người lạnh run, thằng nhãi này bị lạnh tỉnh lại.
Vừa mở mắt, chăn quả nhiên không còn.
"A" Đổng Học Bân không rõ ràng, còn mơ hồ.
Bên giường, Trương Long Quyên cười nhìn hắn: "Dậy đi, nhóc đẹp trai!"
Đổng Học Bân dụi mắt: "Chị Trương à, làm tôi sợ hết hồn, mấy giờ rồi?"
"Sắp tám giờ rồi, thu dọn tắm rửa một chút đi, buổi sáng đều chuẩn bị xong rồi. Go go go!" Trương Long Quyên nói như ra lệnh.
"Sao lại làm phiền ngài làm bữa sáng? Cảm ơn cảm ơn" Đổng Học Bân vừa nghe cũng nhanh chóng rời khỏi giường.
"Ha ha, cái này không phải do nhìn tên nhóc cậu thích mắt sao, nếu như là người khác chị cũng lười quản, đi nào"
"Được, vậy tôi đánh răng rửa mặt" Đổng Học Bân rời giường duỗi lưng một cái, ài, ngủ thật thoải mái.
...
Dưới lầu.
Trong nhà ăn.
Trên bàn cơm là một vài món ăn kiểu dáng Tây Âu mà Đổng Học Bân đều gọi không ra tên, đầy cả một bàn, hắn nhìn mà hoa cả mắt.
"Chị Trương, sao nhiều quá vậy?"
"Phải khoản đãi cậu thật tốt, cũng không nhiều lắm"
"Quá phiền phức, ài, tôi cũng thấy ngại nữa"
"Ăn đi, không cần phải khách khí, dù sao cũng không phải tôi tự tay làm, một cú điện thoại là đem đến"
Hai người mặt đối mặt ngồi xuống, bắt đầu ăn điểm tâm, Trương Long Quyên ngày hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850973/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.