Ban đêm.
Bên ngoài tối đen một mảnh.
Hai người lên lầu, Trương Long Quyên đi phía trước, Đổng Học Bân theo phía sau, con mắt thỉnh thoảng liếc nhìn mông đẹp và đôi chân của Trương đại tỷ được khăn tắm bao phủ, trong lòng không khỏi miên man bất định, trong đầu tràn đầy hình ảnh kinh tâm động phác của Trương đại tỷ vừa rồi, tuy rằng Trương Long Uyên luôn miệng nói cái gì mà " Thật xấu hổ", nhưng Đổng Học Bân không nhìn ra, ngược lại Đổng Học Bân thấy rất xấu hổ. Một phụ nữ vừa mới nhận thức vài tiếng, sau đó thì trần truồng trước mặt mình, Đổng Học Bân có thể chịu được mới là lạ!
Tới tầng ba.
Trương Long Quyên quay đầu lại:" Được rồi, ngủ đi"
Đổng Học Bân liền nói: "Vậy được, ngài cũng ngủ ngon, làm mộng đẹp."
Trương Long Quyên sảng khoái cười cười, "Được, sáng sớm tôi sẽ dẫn cậu đi chung quanh."
"Vậy đến lúc đó phiền phức ngài." Đổng Học Bân mở cửa vào phòng, "Ngài cũng nghỉ ngơi sớm."
"Tốt, ban đêm có chuyện gì cứ gọi." Trương Long Quyên cười, vuốt nước trên mái tóc dài, xoay người liền đi, sau đó nghe được xoạch một tiếng, hình như là âm thanh bật lửa, cô ấy nghiện thuốc lá thật rất ghê gớm.
Đổng Học Bân thả lỏng, quay về phòng đóng cửa lại, đắp chăn nằm ở trên giường.
Vóc người tốt thật!
Cái mông đẹp kia...
Cái đùi kia...
Cái bộ ngực kia...
Cũng là trên vòng eo có một chút sẹo lồi, bất quá Trương đại tỷ người ta đã bốn mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850971/chuong-1109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.