Buổi tối.
Diêu gia.
Người đến liên tục, đi một nhóm người lại tới một nhóm người, hầu như làm nhà của Diêu Thúy bị dẫm nát, gõ hư cánh cửa.
Nửa tiếng đồng hồ...
Một tiếng...
Diêu phụ Diêu mẫu xã giao, mệt không chịu được.
Rốt cục lúc tám giờ, người đến mới về gần hết.
Diêu phụ mới rỗi rãnh nghỉ ngơi, mệt mỏi ngồi ghế hút thuốc, "Những người này cũng quá nhiệt tình."
Diêu mẫu cũng không hơn, ôm lưng ngồi xuống từng ngụm từng ngụm uống nước, "Phù, không được, Thúy nhi nhanh đấm lưng cho mẹ đi."
"Được, con hầu hạ cho." Diêu Thúy cười đi tới.
Diêu phụ trừng vợ một chút, "Thúy nhi cũng mệt mỏi, còn bắt nó đấm lưng cho bà?"
Diêu mẫu cũng nghĩ tới, lập tức nói: "Đúng vậy, tiểu Lực con đấm lưng cho mẹ một chút đi, chị con cũng mệt mỏi, hiện tại cũng là người có uy tín danh dự, không thể làm những cái này."
Diêu Lực ừm một cái, nhanh chóng đi qua.
Diêu Thúy nói: "Mẹ, mẹ chế giễu con có phải không?"
Diêu mẫu cười ha ha nói: "Mẹ chế giễu con làm gì?"
"Ngồi đi em, không cần." Diêu Thúy vẫn chủ động đấm lưng cho mẹ, thủ pháp rất tốt, xem ra là bình thường hay làm cho mẹ, "Đừng nói con là một thư ký, cho dù con làm bí thư huyện uỷ, con cũng là con gái mẹ, nên sai sử con thì sai sử."
Diêu phụ nói: "Để cho người thấy, ảnh hưởng hình tượng của con."
Diêu Thúy nói: "Hiếu kính cha mẹ là chuyện thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850899/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.