Bên bờ sông.
Đổng Học Bân nhảy xuống vết nứt, lần này hắn đi, mọi người trên bờ nhất thời bùng phát, rất nhiều cán bộ đều nóng nảy. Cho dù Đổng Học Bân là thân thể tình trạng bình thường, xuống nước như vậy sẽ là cửu tử nhất sinh, càng đừng nói hắn bây giờ còn bị thương đầy người, vết thương có mười mấy cái, loại thân thể này đừng nói đi cứu người, lúc đầu nên nằm viện trị liệu, nhưng hiện tại Đổng Học Bân hoàn toàn không để ý, ai đều rõ ràng đây là cục diện dữ nhiều lành ít, Đổng Học Bân đây là đem mạng ra liều!
"Đổng chủ nhiệm!"
"Không nên! Không nên đi!"
"Cái này không phải chịu chết sao!"
" Tiểu Đổng này! Hắn điên rồi sao!?"
"Các người làm gì thế! Sao không ngăn cản hắn!"
Chung Chính Vĩ và bọn người Chiêm Quế Bình của ủy ban kỷ luật giận, nhìn cán bộ của phân cục công an bên bờ.
Nhưng cảnh sát cũng kêu khổ trong lòng, Đổng Học Bân có sức chiến đấu gì ai còn không biết, bọn họ ai có thể ngăn được??
Tạ Tuệ Lan trầm mặt không nói một lời, đám người La Hải Đình và Lưu Hán Khanh cũng hít một ngụm khí, lo lắng nhìn trong nước, tràng diện nhất thời yên tĩnh xuống.
Một giây đồng hồ...
Hai giây...
Ba giây đồng hồ...
Đổng Học Bân vẫn không có trồi lên mặt nước.
Một người công an hô lớn: "Sợi dây đâu! Mau đem tới!"
"Tình huống không đúng! Mau kéo Đổng chủ nhiệm lên!" Bên cạnh cũng có người kêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850810/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.