Sau giờ ngọ một chút.
Xe Audi qua một trạm gác cuối cùng, ra khỏi quân khu.
Nhìn ánh mắt phức tạp quả những người lính gác qua kính chiếu hậu, Đổng Học Bân quay đầu nói với cái học sinh trung học một câu, “Được rồi, hiện tại hoàn toàn an toàn”.
Siêu Siêu lúc này hoan hô một tiếng, “Ô! Tốt quá rồi!”
Một bạn học nam cũng thở ra nói: “Rốt cuộc được cứu rồi!”
Bạn học nữ kia lập tức nói với Từ Yến: “Cảm ơn cô Từ, nếu cô không đến, chúng cháu không biết sẽ bị nhốt đến bao giờ”.
“Cảm ơn cô Từ”.
“Cảm ơn ngài”.
Những bạn học bên cạnh cũng liên thanh phụ họa.
Từ Yến lắc lắc đầu, “Cảm ơn chú Đổng của các cháu ấy, lần này đều nhờ chú ấy”.
Siêu Siêu vừa thấy thế, đành phải nói: “Cảm ơn Đổng... chú Đổng”.
Từ Yến đã lên tiếng, từ chú này, bọn họ không gọi cũng phải gọi.
Đổng Học Bân xua tay một chút, tiếp tục đánh tay lái lái xe, miệng nói: “Không cần cảm tạ, có điều lần này tôi phải nói với các cháu vài câu, ở đây các mối quan hệ liên quan đều rất sâu, các cháu không thể biết ai là người nhà lãnh đâọ, cho nên làm việc vẫn nên cẩn thận một chút, cho dù Lưu Hải Tân, ừm, các cháu đánh người như thế là không hề đúng, vậy cũng không thể động thủ, như thế này còn giống bộ dáng gì nữa? Lần này cũng là may mắn tôi cùng Từ đại tỷ đều ở huyện Mã Dương, còn có thể giúp các cháu, bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850750/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.