Không khí trong phòng bao chợt căng thẳng.
Đổng Học Bân nói chuyện vẫn đều là như vậy, một câu “Anh là ai”, đem Vương Chủ nhiệm ê mặt, bọn Bàng Thạc Đỗ Quyên ở bên cạnh cũng sửng sốt.
Bàng Thạc vội lớn tiếng nói: “Học Bân! Cậu nói cái gì vậy!”
Đỗ Quyên cũng vội vàng nói: “Đây là Vương Chủ nhiệm của huyện ủy”.
Vương Chủ nhiệm giận, hỏi ngược lại: “Tôi là ai cũng không cần nói cho cậu biết?”
Đổng Học Bân nhìn hắn, bật cười một tiếng nói: “Ồ, anh khẩu khí cũng lớn thật nhé, chúng tôi đang ăn cơm vui vẻ, anh đến làm náo loạn cái gì chứ? Còn muốn chúng tôi đi? Anh bảo đi thì đi sao? Anh cho anh là ai? Muốn cho chúng ta đi cũng được, anh đưa ra một lý do có đạo lý một chút, có hay không? Không có? Không có thì quay về chỗ mà anh đến đi! Anh dựa vào cái gì mà có thể đứng ở đây mắng người? Anh cũng chẳng để ai vào mắt mình? Tôi không cần phải quản anh là ai! Cũng không cần phải biết! Còn có việc gì sao? Không có việc gì thì đi ra ngoài!”
Lời này nói mọi người rất hưởng ứng
Trong lòng vài bạn học đều thấy hả giận, đúng, anh dựa vào đâu mà vào đây đuổi người? Muốn chúng tôi đi thì phải đi sao? Như thế thật không có đạo lý! Trong lúc nhất thời mọi người cũng nhìn về phía Đổng Học Bân không chớp mắt, đều có chút nhìn với cặp mắt khác xưa, cảm giác Đổng Học Bân thực thay đổi quá nhiều. Có điều nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850712/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.