Quân hạm.
Phòng hạm trưởng.
“Nhị thúc, ngài như thế nào biết cháu ở đyâ?” Đổng Học Bân cười xấu hổ nói.
“Sự tình đều nháo đến quân ủy, ta có thể không biết?” Tạ Quốc Kiến nói.
Đổng Học Bân nhất a một tiếng, đem con gái đặt lên trên chân, không biết nên nói cái gì.
Tạ Quốc Kiến nói: “Hùng Phó Tư lệnh hải quân bên kia nói với chú, trước đó Tuệ Lan cũng đã nói với chú, để cho chú lưu tâm tới một đứa nhỏ mới mấy tháng, nói là con gái nuôi của nó, chú lúc này mới thông báo cho hải quân một tiếng, có kết quả, bên kia tự nhiên sẽ báo cho chú, tuy rằng chỉ biết là có một người tên là Tiểu Đổng, nhưng lẻ loi một mình tiêu diệt hơn hai mươi hải tặc còn lông tóc vô thương, trừ tiểu tử cậu ra có thể có sức chiến đấu này, nước cộng hoà rốt cuộc tìm không ra cái thứ hai, không phải tiểu tử cậu thì là ai? Chú lúc này mới gọi điện cho quân hạm hỏi thử, không nghĩ tới thật đúng là cậu! Cậu đó! Cậu còn ngại sự tình trước kia gặp phải không đủ lớn? Lúc này lại đến??”
Đổng Học Bân giải thích: “Thiên Thiên bị hải tặc cướp đi, cháu làm cha nuôi đương nhiên không thể mặc kệ, chú là không phát hiện, tiểu gia hỏa này đặc đáng yêu”.
Tạ Quốc Kiến hỏi, “Tuệ Lan đồng ý cho cháu đi không?”
Đổng Học Bân nói bừa đáp: “Đương nhiên đồng ý, nàng cũng rất thương Thiên Thiên”.
“Thúi lắm!” Tạ Quốc Kiến bị hắn làm cho tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850558/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.