Buổi sáng.
Đổng Học Bân ở tại khách sạn mở mắt ra, sắc mặt âm trầm đáng sợ, rời khỏi giường liền bắt đầu hút thuốc, đã là ngày thứ ba rồi, Lý Thái Bá vẫn mất tung tích, Thiên Thiên rốt cuộc thế nào? Còn sống không? Cái ý niệm này trong đầu giống như một tảng đá đặt ở trong lòng của Đổng Học Bân!
Hắn lập tức gọi một cú điện thoại, "A lô, chị Từ."
Đầu bên kia vang lên âm thanh của Từ Yến, "Bên tôi vận dụng một ít quan hệ, bất quá vẫn không tra được."
"Sao có thể tra không được?" Đổng Học Bân nói: "Thật sự là hắn trốn ra nước ngoài sao?"
Từ Yến thở dài nói: "Tôi nghĩ có thể rất lớn, có thể đi một vài con đường chúng ta không biết."
Đổng Học Bân hung hăng vỗ giường, Lý Thái Bá, đừng để cho tao tìm được mày! Bằng không mày chết chắc rồi!
"Tiểu Đổng, chị nói một câu cậu có thể không thích nghe, cậu hiện tại cần chính là nghỉ ngơi, tôi nghe âm thanh của cậu không phải tốt, như vậy có thể không được, cậu nếu như suy sụp, ai đi cứu con gái cậu? Mặc kệ thế nào, cậu cũng phải bình tĩnh lại trước, bên này chị sẽ giúp cậu nghĩ biện pháp."
Nghỉ ngơi? Con gái sống chết không biết, Đổng Học Bân làm sao mà nghỉ ngơi được?
" Từ cục trưởng, ngài có tư liệu của Lý Thái Bá không?"
"Có thì có, làm sao vậy?"
"Ngài cho tôi một phần, đầy đủ một chút."
"Được, một hồi tôi tìm rồi đưa qua cho cậu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850527/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.