Hai ngày sau.
Nguyên đán đã qua, ngày nghỉ cũng kết thúc.
Buổi sáng hôm nay, gia thuộc viện thành phố Phần Châu, Đổng Học Bân rời khỏi giường thì cẩn thận làm bữa sáng cho Tạ Tuệ Lan, vừa làm còn vừa nhìn thực đơn của phụ nữ có thai, muốn cho dinh dưỡng các phương diện đều cân đối một ít, đem Tạ Tuệ Lan dưỡng cho mập mạp, để dễ sinh đứa nhỏ. Hiện tại Tuệ Lan là lão đại trong nhà, ngày hôm qua Tạ lão gia tử và Hàn Tinh đều cố ý dặn qua mình, bảo hắn chăm sóc tốt cho Tuệ Lan, Đổng Học Bân đương nhiên nghĩa bất dung từ.
Một bàn bữa sáng, khoảng chừng bảy tám món.
Tạ Tuệ Lan vừa tỉnh ngủ nhìn, nhất thời cười nói: "Nuôi Tạ tỷ thành heo nhỏ à? Ừm?"
Đổng Học Bân cười nói: "Có thể ăn nhiều thì ăn nhiều một chút, cũng không có chổ xấu, tới, nếm thử xem thế nào."
"Sao em cảm giác gần đây hạnh phúc như thế nhĩ?" Tạ Tuệ Lan cười tủm tỉm ngồi xuống bàn cơm, sờ sờ tay hắn nói: "Vẫn là ông xã nhỏ của em thương em, ha ha."
"Dĩ nhiên, anh không thương em thì ai thương em?" Đổng Học Bân đem chiếc đũa đưa qua, "Này, ăn đi."
"Anh cũng ngồi đi, em nói với anh chuyện này." Tạ Tuệ Lan đè đè tay, "Kề bên Tạ tỷ, có được hay không?"
Đổng Học Bân ừm một cái, ngồi xuống bên cạnh cô ấy, nói: "Sao nào? Chuyện gì?"
"Lập tức đi làm, vừa rồi lúc anh làm cơm cơ quan gọi điện thoại tới, nhận được thông báo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850484/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.