Buổi chiều giờ ra về.
Trong phòng làm việc, Đổng Học Bân tiếp một cú điện thoại.
"A lô, Đổng chủ nhiệm sao?" Bên kia là tiếng của một người trung niên, "Tôi là Vương Hữu Phúc."
Vương Hữu Phúc? Thường ủy ủy ban kỷ luật, thư ký trưởng ủy ban kỷ luật?
Ông ta tuy rằng không phải lãnh đạo trực tiếp của Đổng Học Bân, nhưng mà cũng là lãnh đạo của Đổng Học Bân.
Đổng Học Bân lập tức nói: "Vương thư ký trưởng, xin chào xin chào."
Vương Hữu Phúc trầm giọng nói: "Có chuyện này tôi nói với cậu một chút, tình huống tương quan tài sản của của Đổng Học Bân phòng ban đã điều tra xong, không có gì vấn đề, bất quá cấp trên cũng không chuẩn bị đem kết quả công khai, cũng sẽ không đưa lên internet, dù sao giải thích một câu hai câu cũng nói không rõ, khó tránh khỏi khiến cho dân chúng nghị luận, đến lúc đó lại sản sinh ấn tượng không tốt đối với chúng ta."
"Tôi rõ ràng."
"Cậu biết là được, không còn chuyện khác."
"Vậy được, cảm ơn ngài thông báo."
Cúp điện thoại, Đổng Học Bân thu dọn đồ đi xuống lầu.
Chổ cửa ký túc xá ủy ban kỷ luật, khi mọi người nhìn Đổng chủ nhiệm lái chiếc Porche Panamera rời đi, cảm giác không giống với hai ngày trước, khi đó ai cũng đều cho rằng Đổng Học Bân là mượn xe của bạn bè, cho nên mới không nói gì thêm, nhưng buổi chiều ngày hôm nay, chuyện tài sản của Đổng Học Bân vượt qua cả tỷ đã lộ ra, hiện tại nhắc tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850378/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.