Buổi tối.
Biệt thự Tây Giao nhà Loan Hiểu Bình.
Vừa vào trong phòng, Đổng Học Bân liền ngã người xuống ghế sô pha, Tạ Tuệ Lan cũng đóng cửa lại, đi bước đến, ném đôi gang tay dày xuống sô pha rồi ngồi xuống.
Trong nhà chỉ có hai người bọn họ
“Tiểu Bân, rót cho Tạ tỷ ly nước được không?”
“Không, mệt muốn chết rồi, một ngón tay cũng không cử động được rồi”.
“Anh còn không thấy ngại mà kêu mệt à? Khách khứa đều là Tạ tỷ xã giao, anh làm gì chứ?”
“Anh cũng mệt mỏi, em thử tính xem anh uống bao nhiêu ly nước, thiếu chút nữa là không chống đỡ nổi!”
“Em cũng uống không ít, còn nói rất nhiều, khô cổ họng, nhanh đi, rót cho em ly nước”.
“Em cứ sai anh thế, em chẳng có chút thương xót chồng mình gì cả”.
“Hiện tại là tiểu tử anh không biết đau lòng cho em, anh còn nói năng lý lẽ hùng hồn nữa? Ha ha, nhanh đi đi”.
Nghe vậy, Đổng Học Bân đành phải gian nan đứng lên khỏi ghế sô pha, lảo đảo đi đến bình nước uống ở bên cạnh bàn ăn, dùng chén tiếp thgiấy dung một lần rót nước, quay lại đưa cho cô, sau đó lại đem thân mình ngã vào trong sô pha, kêu lên một tiếng, mệt đến chết đi sống lại.
Mười phút sau.
“Có lên lầu không?”.
“lên, đi thôi”.
Đổng Học Bân trì hoãn lại một chút, rồi đi theo Tạ tỷ cùng tiến lên lầu.
Trong một gian phòng ngủ trên lầu, hai người đẩy cửa đi vào, Đổng Học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850329/chuong-791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.