Hôm sau.
Buổi sáng.
Tại biệt thự Tạ gia.
Tiếng pháo đì đùng trong vường, mọi người đang tự tập ở nhất đường, hôn lễ đã bắt đầu, hôm nay chính là ngày cưới của Đổng Học Bân và Tạ Tuệ Lan.
Trong phòng.
Đổng Học Bân cùng Tạ Tuệ Lan cùng nhau thấy Tạ gia trưởng bối.
“Chúc mừng”.
“Chúc hai người trăm năm bạc đầu”.
“Sớm sinh quý tử, ha ha”.
“Tới, đây là lì xì, cầm lấy".
Phần lớn người bên trong Đổng Học Bân đã gặp qua, cha mẹ Tạ Tuệ Lan Tạ Quốc Bang cùng Hàn Tinh, Tạ Nhiên Tạ Tĩnh cùng cha mẹ Tạ Quốc Lương và Hạ Diễm Trân, Tạ Hạo cùng cha mẹ Tạ Quốc Kiến và Từ Lệ Phân... vài người đời thứ ba đều trong phòng, cũng có vài người lớn, như Tạ lão gia đang ngồi cùng một ông già, một đôi nam nữ trung niên đang kéo tay Hàn Tinh, một thanh niên đang nói cười với Tạ Hạo, Đổng Học Bân chưa từng gặp qua, không biết phải xưng hô thế nào.
Đổng Học Bân hắng giọng một tiếng nói: “Ông nội, ba, mẹ, cô chú”, Tạ Tuệ Lan trong bộ áo cưới qua chào Loan Hiểu Bình và Dương Triệu Đức: “Mẹ, chú Dương”.
Loan Hiểu Bình và Dương Triệu Đức chưa đăng ký kết hơn nên cô vẫn gọi chú Dương. Rồi cô lại nheo mắt cười nói: “Có vài người lớn anh chưa gặp qua, để em giới thiệu, đây là Tứ gia gia của chúng ta", Đổng Học Bân vội nói “Tứ gia gia”, Tứ gia gia cười nói “Tuệ nhãn của Tuệ Lan không tồi”.
“Ông quá khen” Đổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850326/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.