Buổi sáng. Vương phủ tỉnh.
Trong phòng trang điểm của tiệm áo cưới Paris.
Ngồi ở trên ghế Đổng Học Bân nhìn mình ở trong gương, mặt cùng tóc bị cô nhân viên trang điểm làm cho rối tung để trang điểm.
“Tiểu Bân” Ngoài cửa vọng tới âm thanh nhỏ nhẹ của Tạ Tuệ Lan: “Anh ra ngoài này một chút”.
Đổng Học Bân cũng không quay đầu lại, chỉ lớn tiếng hỏi: “Anh đang trang điểm, có chuyện gì vậy?”
“Đợi anh chọn giúp em váy cưới, anh xem phải chọn bộ nào đây”.
“Anh còn một lúc nữa mới xong, em tự mình xem đi, em thích bộ nào thì lấy bộ đó”.
“Mình em thích thì ích gì, anh cũng phải thích nữa”.
“Em thích là được rồi, anh còn không biết em sao? Em từ khi nào lại hỏi ý kiến anh thế? Anh nói bộ nào đẹp nhất định em sẽ đưa ra một đống lý do, cuối cùng sẽ vẫn là bộ em chọn, em mà nghe theo anh, họa có là mặt trời mọc phía tây” Đổng Học Bân sớm đã nhìn thấu Tuệ Lan.
“Em quá đáng vậy sao?”
“Đúng vậy đó”.
“Hóa ra tiểu tử anh nghĩ em vậy đó, Tạ tỷ của anh đau lòng lắm này, ha ha”.
“Ha ha, vậy đợi anh 10 phút nữa, xong việc anh sẽ chọn giúp em”.
“Quên đi, em tự mình chọn, a bộ này thật tuyệt”.
“…”
Cô gái trang điểm phía sau vừa chải tóc cho anh, vừa cười nói: “Đổng tiên sinh, vợ anh thật xinh đẹp”.
Đổng Học Bân vui vẻ đáp: “Cô ấy xinh đẹp gì chứ”.
Cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850313/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.