Buổi tối.
Phòng ngủ Huyên Di.
Ánh trăng chiếu trên màn, lúc sáng lúc tối.
Cửa vừa mở ra, sau khi từ bên ngoài đánh răng rửa mặt xong Đổng Học Bân về phòng, nhìn Cù Vân Huyên đang dỗ con ở bên cửa sổ, Đổng Học Bân ấm áp nở một nụ cười.
"Ba mẹ đâu?" Cù Vân Huyên hỏi.
"Đều ngủ cả rồi" Đổng Học Bân đi lên nói: "Con cũng ngủ rồi sao?"
"Còn chưa" Cù Vân Huyên cưng chiều vuốt vuốt tóc cục cưng: "Con nó, càng đến tối lại càng tỉnh, không cho người khác ngủ đâu, mấy ngày trước đều là bố mẹ trông, khiến cho hai ông bà bị giày vò đủ rồi, hôm nay cũng để cho họ nghỉ ngơi một chút, hai chúng ta buổi tối trông tên bướng bỉnh này, ha ha, về điểm này thì cục cưng thật giống anh nha, chưa bao giờ làm cho người khác bớt lo".
Đổng Học Bân không thích nghe vậy liền nói: "Anh nói Vân Huyên à, em đừng có cái gì đều mang anh ra so sánh được không? Mau lên, đưa con cho anh bế một lát".
Cù Vân Huyên không đưa, cười cười nói: "Anh đã bế cả một ngày rồi, một chút là được rồi".
"Anh bế cả đời cũng không đủ, nhanh lên, con gái nhất định là nhớ anh rồi".
"Đẹp mặt chưa".
Đổng Học Bân đi lên đưa tay ra, rõ ràng đem con và Huyên Di đều ôm lấy, miệng vùi vào tóc Huyên Di hôn nhẹ, sau đó lại uốn cổ, lại hôn lên trán con gái, một nhà ba người ôm nhau, cảm giác đó, thật vô cùng hạnh phúc. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850277/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.