Trong phòng khách Cù gia
Đổng Học Bân ngửi ngửi mùi sữa trên tay, hít hít mũi, cuối cùng không nhịn được đưa lưỡi ra liếm thử: “Không ngọt”.
“Anh nếm cái gì chứ”.
“Anh nếm xem là vị gì”.
“Tiểu lưu manh…” Đừng nhìn Cù Vân Huyên đã 31 tuổi rồi, nhưng mặt nàng vẫn không dày lên được, ăn không được cái này.
Đổng Học Bân lại xoa xoa tay, một lần nữa đưa tay lên, tay hướng phía áo ngủ cô thò vào: “Lấy ra một chút nữa cho anh nếm chút, chỉ một ngụm nữa thôi”.
“Đừng nghịch nữa, bố mẹ em còn ở đây”.
“Bọn họ không nhìn thấy đâu, Huyên Di, nhanh lên”.
“Nói không được là không được mà, anh đừng đùa nữa, Di thực sợ anh rồi, thực sợ rồi”.
Đổng Học Bân sờ cô rất lâu, Huyên Di cũng không đồng ý, hơn nữa còn tức giận có bộ dáng muốn đòi mạng, thấy thế, Đổng Học Bân đành phải thu tay về than thở một tiếng.
Cù Vân Huyên tức giận nói: “Đó là dành cho con gái em uống, anh không được tranh”.
Đổng Học Bân hừ một tiếng: “Nhiều sữa như vậy, một người một ngày cũng uống không hết, anh chỉ có uống một ngụm, có gì không được chứ, xem em keo kiệt như vậy, ở đây có đứa nhỏ chính là không giống, anh xem sau này anh ở nhà sẽ không còn địa vị gì nữa, em khẳng định nhìn con gái còn thân thiết hơn anh kìa”.
Cù Vân Huyên cười nói: “Chính là thân hơn so với anh, thì sao nào? Anh không phục sao?”
Bỗng nhiên, Đổng Học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850275/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.