Giữa trưa.
Bên ngoài công viên Quang Minh.
Gió thu ào ào, cát bay mù mịt, đường phố ngổn ngang, dường như giống cảnh tượng của ngày tận thế.
Tiếng kêu kêu khóc không đâu không có.
Đổng Học Bân nhìn trong lòng tê dại, hắn cùng đám người Sở phó cụctrưởng đỡ vài người bị thương, bước nhanh vào bên trong công viên.
Sau cơn động đất, bọn họ nhằm hướng tây mà đi, trên đường cứu được mườimấy người, có những tình huống Đổng Học Bân cho bọn họ tìm những nơi sơtán phụ cận, có những vết thương nghiêm trọng không thể đi được, bọnĐổng Học Bân cõng, khiêng, đỡ dìu, vừa cứu người vừa đi về công viên,đây là nơi đặt sở chỉ huy của Đổng Học Bân và văn phòng đường phố, cuốicùng cũng tới rồi.
Bên trong công viên nhỏ đã chật người.
Phần lớn mọi người đều không có lều bạt, đang ngồi thất thần dưới đất.
Khắp nơi đều là tiếng khóc và sự sợ hãi, vài y tá và bác sỹ đang tất tả đi lại, để trị thương hoặc băng bó cho mọi người.
Đột nhiên, văn phòng đường phố Quang Minh có người gào lớn.
“Là Đổng Chủ nhiệm!”
“Chủ nhiệm đã trở lại!”
“Chủ nhiệm không sao!”
Mọi người như tìm được chỗ dựa, nhao nhao tiến lên.
Đổng Học Bân bỏ mọi chuyện qua một bên rồi dặn dò, “Mau đưa người vào,gọi bác sỹ, phía sau còn có người bị thương, mang vào hết đi”.
Nhóm Bành Cương và Sở phó cục trưởng cũng lập tức đưa người bị thương tới.
Vài người cũng vội chạy lại, dĩu bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850243/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.