Đêm.
Hoa viên phố Quang Minh.
Đèn đường một dải, trong hoa viên đèn đuốc sáng trưng. Đổng Học Bân tự mình ngồi ở hiện trường, chỉ huy việc xây dựng chỗ trú ẩn lâm thời.
“Mọi người vất vả ”.
“Chủ nhiệm, chúng tôi không sao”.
“Hôm nay phải thức trắng một đêm, bây giờ là lúc dân chúng cần chúng ta, mọi người kiên trì bám trụ”.
“Chúng tôi kiên trì bám trụ, chủ nhiệm ngài không cần xắn tay vào, đây để chúng tôi làm”.
“Làm sao có thể để các anh làm không? Mọi người cùng nhau, ừm, lều trại có đủ số lượng hay không?”
“Chỗ này so với lần mua trước không khác biệt lắm, nhưng cho chỗ trú ẩn ở các công viên khác và quảng trường là không đủ”.
“Chu Chủ nhiệm, lập tức đi liên hệ với công ty đồ dùng thể dục, kêu bọn họ nhanh chuyển đồ tới, tiền không đủ thì cứ ghi nợ!”
“Tốt, tôi lập tức đi”.
“Mọi người cố lên nào! Có thể qua được kiếp nạn này hay không tất cả đều dựa vào mọi người!”
Diện tích hoa viên không nhỏ, xung quanh không có nhà cao tầng, cũng không có gì cản trở, là nơi thích hợp nhất để xây dựng nơi tránh nạn, lúc này bốn phía đã mắc mấy chục đỉnh lều trại, có một ít lều nhỏ, còn phần đa là những lều lớn liên hệ tới các công xưởng chế tác ra, nhưng chỉ có địa giới ở trung tâm hoa viên, còn xa không đủ, tốc độ xây dựng còn chậm, Đổng Học Bân tự mình lâm trận, cùng khuân vác như ai, khí thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850224/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.