Sau buổi trưa.
Khu Đông Hải, khách sạn Trừng Hải.
Đổng Học Bân một cú điện thoại đã đem nhân viên công vụ của Quốc an gọi trở về, chiêu thức ấy nhất thời làm cho Thường Đại Kim và gã đàn ông mặc comple chấn động.
Đây là lực lượng gì chứ?
Một câu nói đã bảo người đi rồi?
Đổng Học Bân nói đúng vậy, Thường Đại Kim chính là nhân viên tự do của Quốc an ở thành phố Phần Châu, không có biên chế chính thức. Hắn tâm tư chủ yếu vẫn là việc buôn bán của chính mình, có cơ hội mới nhúng tay vào giúp Quốc an thu thập tình báo, cung cấp một chút manh mối và viện trợ tài chính. Lấy việc đổi một chút trợ giúp với Quốc an ở thành phố, cùng với quan hệ phụ thuộc, chi bằng nói là quan hệ hỗ trợ cùng có lợi mới đúng. Thường Đại Kim cũng không có chỉ huy được lực lượng của Quốc an, nhưng mà hắn thật vất vả mới mời được Sở trưởng Ngô đến, Đổng Học Bân lại vừa mới động miệng gọi điện một cái, điều này thực sự làm Thường Đại Kim trong lòng rùng mình, cũng không dám khinh thường gã trai trẻ tầm hai mươi tuổi trước mắt này nữa.
Trong văn phòng không khí như ngừng lại.
Reng reng reng, reng reng reng, tiếng điện thoại lại dồn dập kêu.
Thường Đại Kim hít vào một hơi, nhìn nhìn Đổng Học Bân, vươn tay ra tiếp điện thoại: “Alo”.
“Là tôi” Tiếng của Sở trưởng Ngô ở Quốc an vang đến: “Anh ở bên đó xảy ra chuyện gì vậy?”
“Tôi…” Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850197/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.