Buổi sáng
Sắc trời sáng rõ, mặt trời lên cao.
Trong phòng Cảnh Nguyệt Hoa, Đổng Học Bân xem đồng hồ, cảm thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, liền từ trong chăn chui ra xuống giường, đi dép lê đến một bên giường, hắn vươn tay ra kéo cái chăn Nguyệt Hoa đang đắp ra, lộ ra đôi chân bóng loáng xinh đẹp của cô ở dưới chăn. Hiện tại Cảnh Nguyệt Hoa là một vẻ mặt thể hiện sự mệt mỏi, mồ hôi trán vừa khô, trên tóc và thân thể còn vương lại chút mồ hôi, nhưng cho dù như vậy, đôi mắt nhắm lại mệt mỏi, Khu trưởng Nguyệt Hoa cũng có vẻ mặt hơi trầm xuống, giống như không có lúc nào là đều đen sắc mặt.
“Chị ngủ đi, tôi đi trước” Đồng Học Bân nhẹ giọng nói.
Cảnh Nguyệt Hoa nhíu mày, mở mắt nhìn hắn một chút.
Đổng Học Bân giải thích: “Không còn sớm nữa, một lúc nữa bố mẹ chị chắc chắn sẽ đến gọi chị, cái này tôi...”
Vươn tay bắt một cái, Cảnh Nguyệt Hoa sờ sờ tìm điện thoại dưới gối, lập tức hiện lên một dãy số: “Mẹ, là con… điểm tâm mẹ cứ ăn đi, không cần chờ con đâu... Vâng, con gác máy nhé”.
Gọi điện thoại xong, cô ném di động xuống.
Đổng Học Bân toát mồ hôi: “Vậy chị cứ ngủ tiếp đi, tôi sẽ không đi trước?”
Cảnh Nguyệt Hoa cứng rắn nói: “Làm cho tôi chút điểm tâm rồi hãy đi”.
Đổng Học Bân trong lòng nói cô thật không khách khí gì cả: “Được, chị muốn ăn cái gì?”
“Cháo, trứng chần nước sôi” Lần này, Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850180/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.