Buổi chiều.
Văn phòng đường phố.
Đã qua giờ cơm trưa rất lâu, Đổng Học Bân mới từ phòng làm việc đi xuống, đi bộ vào căn tin, hắn đói bụng lắm.
"Còn cơm không?" Đổng Học Bân hỏi.
Người kia vội hỏi: "Chủ nhiệm, ngài còn chưa ăn?"
Đổng Học Bân ừm một cái, "Xử lý chút chuyện, không có đồ ăn thì thôi."
"Còn còn." Người kia nói: "Có chút nguội, tôi đi hâm nóng cho ngài."
Đổng Học Bân khoát tay chặn lại, "Không cần phiền phức, nguội thì nguội, tùy tiện đem cho tôi một phần, cảm ơn."
"Được, ngài chờ." Tuy là người ngoài, nhưng mọi người đều biết ngườitrẻ tuổi trước mắt là quan lớn nhất của văn phòng đường phố, cho nênkhông dám chậm trễ, ấn tượng đối với Đổng Học Bân cũng không sai, biếtĐổng chủ nhiệm đối với ai đều đặc biệt khách khí, không có ra vẻ gìcả, vì vậy ngay cả Đổng Học Bân nói không cần phiền phức, người quảnlý của căn tin vẫn là dùng tốc độ nhanh nhất đem cơm canh hâm nóngmột chút, lúc này mới đưa cho hắn.
Dựa vào góc cửa sổ.
Đổng Học Bân bưng đồ ăn ngồi xuống, ăn từng ngụm, trong đầu còn đang suy nghĩ đến địa chấn cấp 8.
Đang có tâm sự, nên muốn ăn cũng bị ảnh hưởng, Đổng Học Bân là mộtngười nặng lòng, không chịu được chuyện này, tuy rằng bụng còn đói,nhưng cũng ăn không vô, không thể hạ chiếc đũa nhìn xung quanh, trongcăn tin chỉ có hắn, mấy người khác cũng đi phía sau nghỉ ngơi, kếtquả là, Đổng Học Bân lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850152/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.