Bầu trời tối đen.
Bệnh viện, giường bệnh phòng cấp cứu.
Bên này trong đại sảnh ít nhất có hai ba chục cái giường, đến xemkhám cấp cứu không ít, giường nòa cũng đầy người, có chút lộnxộn. Liễu Thành Long thấy thế, kéo cái màn che qua. Đổng Học Bân vừa nhìn, cũng kéo cái màn bên kia qua luôn.
Như vậy tuy rằng không cách nào hoàn toàn ngăn chặn tạp âm bên ngoài,nhưng ít ra cũng che được bên ngoài, biến thành một không gian nửakín.
Liễu Thành Long nhìn thời gian, nói: "Hay là anh tìm người, lấy phòng bệnh?"
Tiễn Lệ Hoa lắc đầu "Không cần phiền phức như vậy, lập tức đi."
"Anh có quen với phó viện trưởng bọn họ, giao tiếp qua vài lần, không phiền phức." Liễu Thành Long nói.
Tiễn Lệ Hoa cố ý khoát tay áo, nhìn mắt ông "Không cần, chờ gặp bạncủa Tiểu Đổng xong thì tôi về nhà, bị thương cũng không nặng." LiễuThành Long gật đầu một cái, cầm tay của vợ trước.
Tiễn Lệ Hoa chau mày, rút tay ra.
Liễu Thành Long ho khan, tựa như có chút xấu hổ, nhìn về bên Đổng Học Bân một chút.
Đổng Học Bân cũng biết quan sát, một mực chú ý hai người, thấy LiễuThành Long nhìn qua, Đổng Học Bân trong lòng có chút muốn cười,nhưng nhanh chóng làm bộ cái gì cũng không nhìn thấy.
"Tiểu Đổng." Liễu Thành Long gọi hắn một tiếng.
"Ừm?" Đổng Học Bân hơi nghiêng đầu "Sao?"
"Cậu cho chúng tôi biết rõ chút, rốt cuộc là bạn gì? Cậu xác định chúng tôi vô cùng muốn gặp?"
Đổng Học Bân cười ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850140/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.