Buổi tối bảy giờ rưỡi!
Sinh mạng của Tiền Lệ Hoa còn chưa chưa đến bốn mươi phút!
Trong phòng khách, Đổng Học Bân cầm điện thoại gọi cho LiễuThành Long, nói cái gì thì hắn cũng phải cứu được mẹ của chị Ngu.
"Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được..."
"Sorry, the number..."
Điện thoại không gọi được, điện thoại của Liễu Thành Long hết pin!
Vậy làm sao bây giờ? Làm sao thông bao bây giờ? Hơn nữa cho dùgọi điện thoại được, thì nói cái gì bây giờ? Bảo Tiền Lệ Hoalập tức rời khỏi quán? Nói một lát có tai nạn xe? Người tadựa vào cái gì mà tin mình? Lỡ như người ta nói có lệ ngoàimiệng, nhưng vẫn còn đang ở trong quán thì sao?
Đừng nóng vội! Ngàn vạn lần đừng nóng vội!
Còn thời gian! Còn kịp!
Đổng Học Bân liên tục nhìn đồng hồ, rốt cục chụp lấy chìa khóa, mở cửa lao xuống lầu.
Trên đường xuống lầu, Đổng Học Bân lập tức gọi điện thoại cho Ngu Mỹ Hà.
"A lô, chú ơi" Là Ngu Thiến Thiến tiếp máy.
Đổng Học Bân vội nói: "Mẹ của con đâu?"
"Mẹ trong nhà xí"
"Mau lên, đưa điện thoại cho mẹ, để mẹ con nghe"
"Dạ! Con đi gọi mẹ!" Bên kia điện thoại vang lên tiếng bước chânnhanh chóng: "Mẹ, mẹ, chú bảo mẹ tiếp điện thoại! Có việcgấp!"
Một lát sau, âm thanh của Ngu Mỹ Hà vang lên: "Tiểu Bân?"
Đổng Học Bân không nhiều lời, lập tức nói: "Chị lập tức mangThiến Thiến tới thành phố! Nhanh! Càng nhanh càng tốt!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850136/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.