Nửa đêm.
Mưa nhỏ, dần dần yếu ớt.
Trong xe, Đổng Học Bân len lén nhìn Cảnh Nguyệt Hoa dùng miệng hút môi mình, trong lòng cũng yếu ớt, như mộng như ảo.
Cảm giác thật tốt.
Cái này là phúc khí tu luyện mấy đời.
Ánh trăng dần dần lờ mờ, có cửa xe che bớt, phần lớn ánh trăng đều bịche ở bên ngoài, bên trong rất đen, Đổng Học Bân cũng thấy không rõ sắc mặt và biểu tình của Cảnh Nguyệt Hoa, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ thấy một thứ đại khái. Nguyệt Hoa khu trưởng ngậm miệng của mình, thân thể tự nhiên cũng xích đến gần một chút, Đổng Học Bân chỉ cảm thấy trongngực mơ hồ có xúc cảm ướt át, hình như là áo lót màu đỏ ướt đẫmcủa Cảnh Nguyệt Hoa vậy, trong lỗ mũi đầy mùi thơm, trong miệng đầy mùi thơm, còn có hai cánh môi, rất mềm.
Vài giây sau.
Hút xong một ngụm, Cảnh Nguyệt Hoa một tay đỡ lưng của Đổng Học Bân,từ ghế sau ngồi dậy, đem nướt bọt trong miệng khẽ nhổ ra ngoài.
"Được rồi chứ?" Cô ấy dùng ngữ khí đông cứng hỏi. Đổng Học Bân nói, "Còn có đầu lưỡi, ừm, đầu lưỡi."
“..." Cô ấy không lên tiếng.
"Nguyệt Hoa khu trưởng?" Đổng Học Bân gọi một tiếng.
Dừng lại hai giây "... Há mồm!"
"À à."
Đổng Học Bân hé miệng, còn đem đầu lưỡi nhổ ra một ít, tiếp theo, haicánh môi gợi cảm của Nguyệt Hoa khu trưởng tiến đến, ngậm lấy toàn bộ đầu lưỡi của hắn, khiến cho Đổng Học Bân không nhịn được kíchđộng run lên một chút, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850100/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.