Buổi tối.
Nhà của Cảnh Nguyệt Hoa.
Bên ngoài mưa vẫn còn, lâu lâu đánh vào cửa sổ, bất quá đã nhỏ hơn.
Sô pha phòng khách, Đổng Học Bân quấn chăn tìm được thuốc hạ sốt, lấy thuốc ra, nhìn nước trà trong ấm cạn sạch, rất là bất đắc dĩ.
Cảnh Nguyệt Hoa đang xem tin tức, vẫn không nhúc nhích.
Đổng Học Bân không mặc quần áo, không có cách nào hoạt động, mà hắn cũng không hoạt động được.
Do dự một hồi lâu, Đổng Học Bân rốt cục ho khan một tiếng, "Nguyệt Hoa khu trưởng, có thể nhờ ngài một chuyện hay không?"
“… " Cảnh Nguyệt Hoa không nói một tiếng, nhìn cũng không nhìn hắn.
Đổng Học Bân cười xấu hổ nói: "Tôi … không có nước, ngài có thể đem cho tôi một ly nước được không? Cảm ơn."
Cảnh Nguyệt Hoa lãnh đạm nhìn TV, vẫn là không nhúc nhích, hình như căn bản không nghe thấy.
Đổng Học Bân bất đắc dĩ, không uống thuốc không được, nếu không ngày mai sẽ phải nằm bệnh tiếp, đành phải khẽ cắn môi ngồi dậy, quấn chăn, muốn tự mình đi lấy nước.
Lúc này, Cảnh Nguyệt Hoa bỗng nhiên đứng lên, đi tới máy uống nước rót một ly, bước nhanh đi trở về tới đem ly nước đặt lên bàn trà, tiếp tục xem TV.
Đổng Học Bân nhanh chóng nói lời cảm ơn, cầm lấy ly nước uống thuốc.
Tiếng TV, tiếng mưa rơi, ngoại trừ cái này trong phòng không có động tĩnh nào khác, bầu không khí rất u ám.
Đổng Học Bân lẳng lặng nằm, nghiêng đầu nhìn cô ấy, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850084/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.