Buổi chiều.
Xiali theo đuôi xe Hoa Thần màu đen đi sáu bảy con phố.
Trên xe. điện thoại của Lưu Cương vang lên, con mắt gã vừa nhìn chằm chằm phía trước, vừa cầm lấy điện thoại ra. Là dãy số của xã trưởng Bàng Đại Binh.
"A lô, anh họ."
" Bên kia thế nào. Tra được cái gì?”
" Tôi thấy Đổng Học Bân và một người phụ nữ lén lút gặp mặt."
"Ồ? Có chụp lại không? Tình huống thế nào?"
" Còn không biết, tôi đang theo, đi đã lâu. Không biết bọn họ muốn đi đâu."
" Được. Cậu chú ý một chút, đừng bị người ta phát hiện."
" Tôi rõ ràng, ơ! Bọn họ dừng xe. Anh họ. Tôi cúp điện thoại trước.”
" Ừm, tôi chờ tin tức tốt."
Lưu Cương nhìn xe Hoa Thần cách đó không xa. Trên tay cúp điện thoại của Bàng Đại Binh, chỉ thấy Hoa Thần lúc này đã đậu ở ven đường. Đây là một quảng trường vùng ngoại thành của khu Nam Sơn. Người không nhiều. Xe cũng không nhiều, xung quanh có chút quạnh quẽ. Lưu Cương cũng không dám đến gần quá, cũng đem xe đậu ở ven đường xa xa. Lập tức lấy máy ảnh ra. Lúc này Lưu Cương mới nhìn bên cạnh sườn Hoa Thần khoảng mười mét lại có một nhà nghỉ. Cái phát hiện này khiến cho Lưu Cương kinh hỉ không ngớt. Cười lạnh một tiếng liền chuẩn bị, chỉ đợi Đổng Học Bân và người phụ nữ kkia xuống xe tiến vào trong nhà nghỉ thì chụp hình bọn họ, khi đó cũng là bằng chứng như núi. Mặc dù Đổng Học Bân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2850038/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.