Buổi sáng, huyện Duyên Đài.
Mây đen áp tới, trời âm u.
Đổng Học Bân đã trở lại, cũng không ngờ chính mình trở về quê cũ, lại có tâm tình phẫn nộ như bây giờ. Chiếc xe Porche Cayenne màu đen phát huy động lực lớn nhất, lửa giận đùng đùng, Đổng Học Bân chỉ dùng hơn một giờ để lái xe trở về huyện. Ngẫm lại đoạn video, cảnh Ngu Thiến Thiến bị hai nam sinh kia đánh, hình ảnh bị bọn chúng dùng cước đấm đá, Đổng Học Bân càng phẫn nộ, từng nhiều lần nghe thông tin nói về bạo lực học đường, nhưng Đổng Học Bân vạn vạn lần cũng không nghĩ tới chuyện này lại xảy ra trên người Ngu Thiến Thiến!
Đánh vào miệng con tao?
Lấy bóng rổ ném vào mặt con tao?
Bắt con gái tao giống chó quỳ dưới chân chúng mày bò một vòng sao?
Hô hấp dần dần dồn dập, đôi mắt Đổng Học Bân lạnh băng, mắt thấy xe cách trường học càng ngày càng gần, hắn lấy điện thoại gọi cho Ngu Thiến Thiến.
Tít tít tít, tít tít tít, điện thoại thông.
Đầu bên kia vang lên tiềng nói nhút nhát, “Alo, chú”.
“Ở đâu? Bây giờ cháu đang ở đâu?”
“...Cháu, cháu ở trường học, phải làm lễ tốt nghiệp”.
“Cháu ở trường học chờ chú, chú lập tức đến!”
“Chú, chú… sao chú lại đến đây? Cháu…”
“Không cần phải lo tốt nghiệp, đi ra cổng chờ chú”.
Buông điện thoại, Đổng Học Bân quẹo tay lái sang con đường phía tây, vượt hai cái đèn đỏ, căn bản không hề phanh lại, ở huyện Duyên Đài, không đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849993/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.