Buổi chiều.
Ánh mặt trời chói chang, như thiêu như đốt.
Từ đại viện của kính lão toàn quốc đi ra, Đổng Học Bân thấy sắc mặt của Chu Diễm Như và Vương Ngọc Linh đều không được tốt, không muốn nói gì, hắn liền làm điệu bộ vẫy tay bảo bọn họ đợi một chút, ngay sau đó liền đi lên phía trước quan sát ngã tư đường rồi lấy điện thoại gọi cho Thành Nghiêm Đông, trước đây Đổng Học Bân đã giúp hắn tìm chiếc vòng cổ phỉ thúy là di vật của mẹ hắn, cho nên Thành Nghiêm Đông khẳng định sẽ không theo hắn giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo hắn.
“Alo, Tổ trưởng Thành, tôi Đổng Học Bân đây”.
“Ha ha, Tiểu Đổng, chào anh, có việc gì sao?”.
“Bây giờ tôi đâng ở Bắc Kinh, tôi muốn bổ sung tài liệu, không biết nên nộp cho ai nhỉ?”
“Ừm? Không ai liên hệ với các anh sao? Giao cho bộ Dân Chính, bên đó chuyên phụ trách nhận tài liệu có chuyên môn phụ trách nhập hồ sơ, bên kính lão sớm đã chuyển giao tài liệu cho bọn họ rồi”.
“Nhưng bên bộ Dân Chính nói bọn họ không phụ trách việc này.”
“Không đúng, anh hỏi lại xem, chính là do bọn họ phụ trách, không sai được”.
“Vậy được, để tôi xem lại, cảm ơn anh, Tổ trưởng Thành”.
“Không cần khách khí, đúng rồi, có thời gian rảnh cùng nhau ăn một bữa cơm, đến lúc đó hẹn nhé”.
“Được, anh làm gì thì làm đi, không quấy rầy anh nữa” Ngắt điện thoại, sắc mặt Đổng Học Bân liền trầm xuống, gọi bọn Chu Diễm Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849970/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.