Chạng vạng.
Bảy giờ.
Trong nhà, Đổng Học Bân trên mặt mang theo biểu tình không thể nhịn được nữa ngồi ăn cùng một chỗ với mẹ già, vẫn không nói chuyện, Đổng Học Bân bình tĩnh gắp từng món đồ ăn.
"Tiểu Bân, làm sao vậy?"
"... Không có việc gì."
" Ánh mắt của con như vậy mà nói là không có việc gì? Ai chọc ghẹo con?"
"Một người tên là Sở Thanh Hoa, ổng là không biết ổng họ gì!"
"Lại mắng người, con đừng có cái tính như thế, người ta làm gì con cũng gấp cả." "Không phải con gấp." Đổng Học Bân nói: "Tổ khảo sát trung ương tới, con có ý tốt nhắc nhở Sở Thanh Hoa ổng một tiếng, để cho bọn họ nhanh chóng làm chuẩn bị ứng đối, nhưng còn ổng? Sau khi nghe xong ngay cả một câu cảm ơn cũng chưa nói, không chỉ không biết ơn, còn trực tiếp cúp điện thoại của tôi! Không hề cho con mặt mũi! Con nhắc nhở sai sao?"
Loan Hiểu Bình vừa nghe cũng nhíu mày, "Còn có người như thế sao?"
"Đâu chỉ lần này, ở một tiệc cưới mấy ngày trước, con trai Sở Thanh Hoa kết hôn, không mời con thì thôi, con trùng hợp đi ngang qua tới cửa, cũng là một cán bộ kéo con vào chúc mừng một chút, hắc, tôi cho ổng mặt mũi, chúc phúc cho ổng, mẹ đoán xem thế nào? Ổng lại có thể giở trò quỷ phía sau con, con không rõ ràng tên món ăn của cái tiệm ăn đó nên cho đem một phần bã đậu lên, lần này con đã đắc tội với vợ của bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849884/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.