Rạng sáng, Đổng gia.
Bên ngoài căn nhà tĩnh lặng chỉ có tiếng côn trùng kêu.
“Tiểu Đổng, vòi nước nhà anh không điều chỉnh nóng lạnh được à?”
“Điều chỉnh được, quay van vào bên trong là lạnh, ra bên ngoài là nóng”.
“Ừm, có quần áo dư thừa không?”
“Khụ khụ, đều là quần áo tôi mặc qua rồi, hình như không có, áo sơ mi thì có”.
“…Không có thì thôi vậy”.
Nói xong Đổng Học Bân đóng cửa bên ngoài nhà tắm, ngồi xuống ghế sô pha, nghe thấy những động tĩnh rất nhỏ trong phòng tắm, tâm trí hắn bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, tay sờ lên gói Trung Hoa trên bàn, rút ra một điếu hút, mở TV lên xem, nhưng sức chú ý hiển nhiên không được tập trung như vậy, Đổng Học Bân tâm tư quá nửa cũng không ở trên màn hình TV, mà là ở trong phòng tắm.
Tí tách, tí tách.
Tiếng nước bên trong vọng ra, hình như mỹ nữ Khu trưởng đã bắt bầu tắm rồi.
Đổng Học Bân rung chân, ánh mắt thi thoảng lại liếc một cái về phía cửa kính mờ mờ nhìn không rõ cái gì.
Một phút…
Hai phút…
Ba phút…
Quảng cáo trên TV của Đổng Học Bân vẫn chưa kết thúc, đột nhiên tiếng nước dừng lại.
“Tiểu Đổng, có ở ngoài đó không?” Bên trong vọng ra một giọng nói trầm ấm của Cảnh Nguyệt Hoa.
“Tôi ở đây” Đổng Học Bân đứng dậy nói: “Có phải nước không đủ nóng? Hay tôi đi điều chỉnh lại cho ngài?”
“Không cần đâu, đã tắm xong rồi”.
Đổng Học Bân ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849855/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.