Buổi sáng.
Liễu Hạng, trong ngõ nhỏ.
“Bánh bao đây, bốn đồng một cái!”
“Nhường một chút! Tránh đường!”
“Phía trước đừng chắn! Nhanh quá! Làm gì đó!”
“Một đồng tiền một đồng tiền! Hàng của bổn tiệm toàn bộ một đồng bán phá giá!”
Tiếng hò hét cùng tiếng còi xe liên tiếp, hoàn cảnh ngõ nhỏ thực loạn, hơn nữa cuối ngõ lại có một nhà đang xây dở, gạch xây chặn không ít đường, ảnh hưởng nghiêm trọng dân cư qua lại. Đổng Học Bân cùng Chu Diễm Như từ ngõ nhỏ đi vào, chỉ thấy thi công còn tại tiếp tục, công nhân không nhiều lắm, chỉ hai người, gạch cùng cát đá một đống, tuy rằng dựa vào tường, nhưng một trận gió thổi qua cũng dấy lên bụi mù mịt.
Chỉ nghe vài bác gái đi ngang qua oán giận lên.
“Người này như thế nào lại xây phòng? Nhà ai làm vậy? Còn để cho người ta sống không?”
“Trừ bỏ Tiết Quý còn có thể là ai, nghe nói hắn vừa muốn mở thêm một quán mới”.
“Hừ, hắn là kiếm tiền, đường này còn đi như thế nào được? Muốn tiền đến điên rồi sao? Như thế nào cũng không có người quản?”
“Ai quản, Tiết Quý nhà bọn họ nghe nói là thân thích lãnh đạo khu, trước kia nói dẹp bao nhiêu lần rồi cũng không dẹp? Còn không phải quan lại bao che cho nhau”.
Nghe vậy, Chu Diễm Như trên mặt cũng không nhịn được, thấp giọng nói: “Tiết Quý chính là cháu họ của Tiết Trưởng phòng tử”.
“Dân chúng oán khí rất lớn” Đổng Học Bân sắc mặt hơi hơi trầm xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849828/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.