Buổi chiều.
Trên thuyền hàng.
Đổng Học Bân thở hồng hộc bám mép boong thuyền lên thuyền, giương mắt hướng chung quanh đảo qua, chỉ thấy ba thuyền viên người châu Á đang ở phía ngoài chừng ba thước, đúng là ba bóng người hắn trước đó ở trên đá ngầm xa xa nhìn thấy, từ ngũ quan cùng cách ăn mặc mà xem, mấy người như là người Nhật Bản, trong đó một người đang hút thuốc, khói thuốc định ở giữa không trung, cùng hai người khác vui vẻ cười nói, giống như trước khi STOP đang cười nói cái gì đó.
Kiếm chỗ trốn, Đổng Học Bân mặc niệm giải trừ STOP.
Thời gian ngưng lại khôi phục.
“Mày nói người vừa rồi là ai?”
“Chắc ngư dân gặp nạn, như thế nào chạy đến chỗ này?”
“Đúng, ha ha, buồn cười còn muốn chúng ta cứu hắn, thật mơ tưởng”.
“Ta xem hắn cũng sống không được vài ngày, không ăn không uống, sớm muộn gì cũng chết ở đó”.
“Ừm, cũng chỉ có chúng ta cố ý đi đờng vòng mới đi qua vùng này, cũng không có thuyền khác đi vào nơi này”.
“Ôi chao? Người như thế nào đã không thấy? Mày xem đá ngầm kìa?”
“Có phải bị sóng biển dìm chết rồi không?”
“Không phát hiện có sóng? Chẳng lẽ là bơi đuổi theo chúng ta?”
“Ha ha, vậy cũng đủ ngốc, bơi theo? Hắn cũng đuổi theo kịp mới được!”
Bọn họ nói Đổng Học Bân nghe không hiểu, nhưng mà rõ ràng mấy người kia nói như là hơi có chút giống phương ngôn Nhật Bản, thật sự là người Nhật Bản? Con mẹ nó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849748/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.