Buổi tối.
Chưa tới tám giờ.
Từ nhà của Ngu Mỹ Hà lái xe ra tiểu khu, Đổng Học Bân cảm thấy tinh thần sảng khoái, hắn mặt mày hồng hào vừa lái xe vừa hát dân ca, đột nhiên, chuông điện thoại reo, là điện thoại của nhà Tạ tỷ.
“A lô. Tuệ Lan, vừa tan tầm à?”
“Vừa về một lát, ha ha, anh đang ở đâu vậy?”
“Ra ngoài làm chút việc, sẽ về ngay đây”.
“Vậy được, tới chỗ tôi đi”.
“Chị hãy nói trước là chuyện gì đi, tôi thật không dễ dàng gì mới được nghỉ ngơi hai ngày, nếu bàn chuyện công việc thì tôi không tới đâu”.
“Ha ha, anh thật phí lời quá đấy, không phải chuyện công, mấy hôm trước có đặt cho anh bộ đồ tây, hôm nay mới làm xong, anh qua đây thử xem có vừa không, được không?”
“Ồ, xem chị kìa, lại còn mua quần áo cho tôi nữa, được được, tôi sẽ tới ngay, chị đợi tôi chút”.
Tắt điện thoại, tâm trạng Đổng Học Bân rất tốt, đây là lần đầu tiên Tuệ Lan tặng đồ cho anh mà.
Lúc trước cùng đi tới xưởng thủy tinh cô đã tặng cho hắn một chiếc ly pha cà phê, nhưng đó nhiều lắm cũng chỉ là lễ tiết mà thôi, xuất phát từ ý muốn đáp lễ. Bây giờ thì lại không giống như vậy, hơn nữa đây là quần áo, lại còn là đặt may nữa, không phải là vấn đề tiền bạc bao nhiêu mà nghĩ tới Tạ tỷ ngay cả chiều cao số đo của hắn mà cô cũng biết rõ mồn một, Đổng Học Bân có thể cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849715/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.