🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mắng người xong, Đổng Học Bân đem cái mũ bị kì thị dân tộc liền chụp xuống dưới.



Để người nước ngoài vào mà không cho người Trung Quốc vào sao? Lại còn là đơn vị hợp tác với nhà khách huyện nữa. Tội danh này ai gánh vác nổi chứ?



Vương Bác giân đỏ cả mặt, hắn cũng gần ba mươi tuổi rồi, cũng lăn lộn trên quan trường không ít năm rồi nhưng từ trước tới giờ chưa từng gặp phải loại cán bộ nào như Đổng Học Bân, há miệng ra là mắng người, mở miệng là chụp mũ, ngay cả một chút đường sống cũng không để lại cho mình. Vừa gặp mặt đã xé rách da mặt như vậy, sao huyện Duyên Đài lại có cán bộ lưu manh như vậy chứ? Lại còn là cục trưởng cấp chính khoa? Còn là lãnh đạo của cục Chiêu thương? Làm gì có loại cục trưởng nào như vậy chứ?



Người của huyện Đại Phong cơ bản không hiểu biết về Đổng Học Bân nên không biết rằng hắn chính là dựa vào đánh đánh giết giết mà leo lên được, lưu manh căn bản là lục thân bất nhận.



Vương Bác cả một bụng tức giận.



Nhưng Đổng Học Bân vẫn còn đang nổi trận lôi đình.



Lúc các ngươi tới huyện Duyên Đài chúng ta cướp hợp đồng nói cướp là cướp không coi ai ra gì, sao chứ? Bây giờ ta tới huyện Đại Phong các người thì ngay cả quyền được ở khách sạn cũng không có sao? Các ngươi có ý gì vậy?



Đổng Học Bân nhìn Vương Bác nói: “Anh đừng có trừng mắt với tôi như vậy. Dọa ai chứ? Lại còn bắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849620/chuong-437.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quyền Tài
Chương 437: Tiểu đổng lưu manh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.