Hội trường lớn, trên đài Chủ tịch.
Tiếng nhạc đệm vẫn tiếp tục vang lên, bản nhạc chủ yếu lấy tiếng trống làm chủ đạo, rất mãnh liệt, xem chừng vì phải phối hợp độc tấu để ghi âm. Đồng Học Bân sau khi cầm microphone đứng trên sân khấu,khán giả bên dưới đều nhìn theo hắn, rất nhiều người đều không biết sự tình bên trong,đều vỗ tay khen hay, thực chờ mong nhân vật truyền kỳ Tiểu Đổng
Cục trưởng này biểu diễn, còn nhiều người biết sự tình bên trong thì mắt lạnh chế giễu, sau cùng là các lãnh đạo huyện như Hoàng Lập và Canh
Ngọc Siêu đều nhíu mày nhìn Đồng Học Bân làm thế nào để giải vây
Xử lí được thì sao?
Chỉ có Đồng Học Bân mất mặt.
Nếu không xử lí được?
Không chỉ Đồng Học Bân mất mắt mà người đề bạt hắn là Tạ Tuệ Lan cũng mất mặt.
Năm viên gạch chồng lên nhau, dường như gần tới đầu gối của Đồng Học Bân, lúc này, tiết tấu bản nhạc chậm xuống, kết thúc, theo ngay sau là một đoạn nhạc có tiết tấu nhẹ mà nhanh, Đồng Học Bân trước khi lên sân khấu đã có chút chậm trễ, dự tính đoạn nhạc đã kết thúc, đổi sang đoạn nhạc khác. Đồng Học Bân cảm thấy tiết tấu của đoạn nhạc này rất phù hợp, đã cắm microphone vào giá, cười rồi nhẹ nhàng vén tay áo lên.
Nhìn tư thế này, phải chăng muốn chặt gạch rồi sao?
Trong suy nghĩ phó chủ tịch huyện Canh Ngọc Siêu đang lắc đầu, Cục trưởng Cục chiêu thương như cậu mà lại đi đập gạch, hắn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849416/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.