Sau giờ ngọ, Đổng gia.
Trong phòng khách, Đổng Học Bân và Quách Phàn Vỹ vừa uống vừa trò chuyện, mượn rượu tâm sự. Đổng Học Bân đem những chiến tích mà mình đã đạt được sau khi xuống huyện Duyên Đài kể cho Quách Phàn Vỹ, nào là chuyện đến trường cứu người, chuyện cứu người bị thương khi gặp núi lở.
Quách Phàn Vỹ nghe thấy vậy rất kinh ngạc, khen lấy khen để. Nói là nịnh nhưng thực ra cũng là lời chân tình trong lòng hắn. Đối với một người lãnh đạo tài năng như Đổng Học Bân, Quách Phàn Vỹ luôn cảm thấy rất khâm phục, từ khi còn làm chung ở phòng Tổng hợp, hắn đã chứng kiến Tiểu
Đổng Chủ nhiệm làm nên rất nhiều kì tích.
“Hôm nay rất vui, Phàn Vỹ, uống nào!”
“Lão lãnh đạo, tôi kính ngài.”.
“Tốt, cạn ly. Ngu đại tỷ, chị cũng uống một ly đi”.
“Tôi… tôi không biết uống rượu, sợ…”
“Tôi rót cho chị một ly” Quách Phàn Vỹ chủ động rót rượu.
Ngu Mỹ Hà không còn cách nào từ chối, “Vậy, vậy được rồi…”
Một ly rượu…
Hai ly rượu…
Ba ly rượu…
Tiểu Thiến Thiến ăn xong thì vào phòng ngủ trưa. Chỉ còn Ngu Mỹ Hà ở một bên tiếp khách.
Cuối cùng sau khi cả chai rượu ngũ lương đã ở gọn trong bụng ba người,
Đổng Học Bân đã muốn uống có điểm không được. Ngu Mỹ Hà thì tửu lượng kém, chỉ có một chén đã choáng váng rồi, mặt đỏ bừng. Quách Phàn Vỹ không kính rượu nữa, lại hàn huyên trong chốc lát, thấy Đổng Học Bân miệng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849401/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.