Buổi sáng hôm nay.
Đại sảnh sân bay Thủ đô số 2.
Đỉnh điểm trong mùa du lịch tết âm lịch vẫn chưa đến nhưng mà người ở sân bay thì đông như kiến, nhìn đâu cũng thấy toàn người là người. Đổng Học Bân kéo theo hành lí ở phía trước, cầm vé máy bay đi đến cửa 15, đằng sau một người mặc áo khoác đi cùng chính là Ngu Mỹ Hà, trên mặt cô ta có đeo một khẩu trang trắng và dày, trên mặt hiện lên nét do dự và sự lo lắng.
“Tiểu Đổng” Ngu Mỹ Hà nhìn hắn, “Thật là phải đi sao?”
Đổng Học Bân nói, “Đã đến nước này rồi đương nhiên là phải đi rồi”.
“Tôi… Tôi còn chưa chuẩn bị tâm lí, tôi…” Ngu Mỹ Hà trong lòng sợ hãi.
“Chị làm sao?” Đổng Học Bân cười khổ.
“Không, không có gì” Nàng răng cắn vào trên môi, “Đi thôi”.
Đổng Học Bân không phải Ngu tỷ nên có lúc không hiểu được tâm trạng phức tạp của chị, vừa muốn làm phẫu thuật lại vừa sợ phẫu thuật thất bại nên mất đi hy vọng, lại thêm lần là lần đầu đi máy bay, lần đầu đi ra nước ngoài, hoặc là đối với từ “phẫu thuật” cũng đã theo bản năng mà sợ hãi. Nghĩ đến đây Đổng Học Bân cũng có tâm lí nhẫn nại, cười ha ha.
Lại an ủi chị vài câu, có lòng tin vào sự thành công của ca phẫu thuật.
Chờ phi cơ là một chuyện thực buồn tẻ.
Chuyến bay tối nay muộn một chút, 9 giờ hơn cửa máy bay mở. Các chuyến bay trong sân bay Thủ đô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849360/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.