Buổi sáng mười giờ.
Trong phòng ngủ nhỏ Cù gia, Đổng Học Bân và Cù Vân Huyên thân không mảnh vải nằm ở trong chăn nói chuyện.
"Dù sao cũng đã muộn, buổi trưa cơm nước xong rồi đi."
"Tiểu bại hoại, làm lỡ chính sự của em."
"Xuân phách còn sớm, cấp cái gì."
"Anh nói nghe đơn giản qáu, chờ đến lúc mới sốt ruột thì đã muộn." Cù Vân Huyên liếc hắn một cái "Đem điện thoại đưa cho em." Tiếp điện thoại, Cù Vân Huyên gọi cho một người trong công ty đấu giá, nói mình buổi chiều mới đến, sau khi cúp điện thoại, thấy Đổng Học Bân bên cạnh lấy điếu thuốc ra tớngậmtrong miệng, Cù Vân Huyên nhăn mặt, oán giận nói: "Càng lớn càng không ngoan, thân thể anh còn chưa có tốt, đừng hút thuốc." Cầm lấy cái bật lửa trên bàn, cạch một tiếng, Cù Vân Huyên mồi lửa cho hắn, "Hút một điếu là được, như thế này không được tốt đâu."
Đổng Học Bân cười nói: "Em làm lúc càng giống mẹ anh."
"Nói càn nói bậy." Cù Vân Huyên đánh đầu hắn một cái.
"Ha ha, được rồi, công ty gần đây thế nào? Lần trước mở một tiểu phách phải không?"
Địch Vân Huyên đưa tay từ trong ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra một cái gạch tàn thuốc, đạt xuống bên cạnh hai người, "Đang muốn nói với anh, tiểu phách trước vừa xong, bất quá hiệu quả không lý tưởng, có thể là em không thao tác được, có thể là lúc đó cạnh tranh với hội đấu giá khác quá nghiêm trọng, còn có thể là tuyên truyền không được tốt, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849300/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.