Buổi tối, mười giờ.
Trong phòng làm việc quản lí.
Thấy rõ Đổng Học Bân ngay cả nói lắp cũng không đem chân tướng của ba món đồ cổ nói ra rất rõ, giống kết quả của chuyên gia giám định đồ cổ như đúc, ánh mắt của Mã Văn Đào nhìn hắn dần dần trở nên tán thưởng, phải biết rằng, chuyên gia kiểm tra đo lường phải thông qua thiết bị hỗ trợ, còn ít nhất có hai người chuyên gia cùng suy đoán, nhưng Đổng Học Bân chỉ một người, ngay cả kính lúp cũng dùng liền phán đoán ra thật giả, cái phần công lực này tuyệt đối không phải ngày một ngày hai có thể luyện ra, không tồi, không tồi, Mã Văn Đào vô cùng hợp ý, gã hiện tại cần cũng là người hiểu đồ cổ.
Bất quá nghi hoặc cũng là rất lớn, "Cậu từng làm mấy cái này?"
Đổng Học Bân ngượng ngùng cười, "Lúc nhỏ tiếp xúc mấy cái đồ giả này."
"Trình độ cậu cao như thế..." Mã Văn Đào lông mày nhíu lại, đa nghi nói: "Sao không đi buôn đồ cổ hoặc là làm giám định?"
Đổng Học Bân trong lòng cảnh giác, biết đối phương nghi ngờ, nhanh chóng cười khổ nói: "Không dối gạt ngài nói, ba món đồ vừa rồi, tôi thật ra cũng không nắm chắc trăm phần trăm, lúc trước tôi chỉ theo thân thích học qua cách làm đồ giả, đại khái có thể nhìn ra đồ có phải là giả hay không, có vết tích làm giả hay không, sau đó từ điểm này suy đoán nghịch hướng, nhưng nếu như ngài thật sự cho tôi một món đồ dỏm không làm cũ, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849275/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.