Sau buổi trưa.
Phòng làm việc tầng hai của đấu giá Vân Đức.
Khối ngọc bích thô được cẩn thận đặt trên mặt đất, lúc này, Đổng Học Bân mới có thời gian cẩn thận xem xét, ngọc thô màu xám, bề ngoài còn có một chút hoa văn mà đen, sát bên cạnh của cái lổ mơ hồ lộ ra màu xanh yếu ớt, dùng tay khều khều, rất mềm, rất trong suốt, giống như một khối băng lạnh vậy, đó chính là ngọc bích loại băng, ở mặt khác của khối ngọc có dấu vết của vết cắt kim loại, nhưng không thấy sắc thúy đâu hết.
"Bây giờ mở ra nhé?"
"Chi phiếu đã thanh toán rồi, mở đi"
"Cù tổng, đã mượn máy cắt đến"
Nhìn khối thạch này, tất cả mọi người đều có chút khẩn trương.
Đổng Học Bân cũng không ngoại lệ, dù sao hắn cũng không tận mắt thấy, trong lòng cũng không có một phần trăm nắm chắc.
Trong lòng, Cù Vân Huyên nắm tay vịn xe đẩy của Đổng Học Bân, bàn tay trắng nộn nắm rất chặt, hình như trong lòng rất khẩn trương thì phải. Hai tay tiểu Đào thì khép thành hình chữ thập, nhắm mắt lại ngửa đầu, trong miệng đang lẩm bẩm cái gì đó, hình như là đang cầu khẩu gì với ông trời thì phải. Ngụy lão sư thì ở đằng kia than thở, tựa hồ không xem trọng cái khối minh liêu trước mắt này cho lắm, còn chưa xuống đao, mà hầu như có thể kết luận là chẳng có cái gì trong đó hết vậy.
Một phút đồng hồ trôi qua.
Hai phút trôi qua.
Đổng Học Bân nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849238/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.