Chạng vạng.
Trong tiểu khu Hoa Mỹ ríu rít tiếng con dế mèn và côn trùng kêu.
Trong phòng bếp, Ngu Mỹ Hà mặc váy áo liền thân màu trắng ôn nhu gọt vỏ trái cây, Ngu Thiến Thiến ở một bên bỏ trái cây vào dĩa.
Thiến Thiến nói: "Anh đã nhiều ngày chưa tới, anh ấy … anh ấy có phải là sau này sẽ không tới?"
Con dao gọt trái cây trên tay Ngu Mỹ Hà dừng lại, thở dài, đem trái táo đưa cho con gái, "Sẽ không đâu, Đổng cục trưởng mấy ngày nay bận quá, lần trước mẹ không phải cho con xem báo rồi sao, Đổng cục trưởng vừa phá một vụ án vượt ngục, còn được nhị đẳng công, ừm, chờ thêm thời gian anh ấy xong, sẽ đến thăm hai mẹ con chúng ta, anh con không phải đã nói, nếu như thành tích thi cuối kỳ của con tốt, có thể tặng qua cho con sao?"
Ngu Thiến Thiến tâm tình chuyển biến, ừm một cái.
Ngu Mỹ Hà cầm khăn tay lau lau tay cho con gái, "Đi nói chuyện với bạn học của con đi."
Ngu Thiến Thiến gật đầu, bưng mâm đựng trái cây đi tới phòng khách, thấp giọng nói: "Mọi người...ăn... trái cây đi."
"Hì hì, mình ăn hương tiêu." Nguyệt Nguyệt nắm hương tiêu lên cắn một ngụm.
"Mình ăn táo, cảm ơn Thiến Thiến." Thần Thần ngại ngùng dùng cây tăm đâm vào miếng táo.
Ngu Thiến Thiến đỏ mặt nói: "Không … không khách khí, Lưu Dương, bạn cũng ăn đi."
Lưu Dương ngồi bấm điện thoại trên sô pha, nghe vậy, nói: "Tôi vừa ăn cơm no, không ăn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849210/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.