Kính cong, kính cong.
Đổng Học Bân chưa hết xấu hổ vì Tạ Tuệ Lan cho hắn vớ chân của cô, thì chuông cửa đột nhiên vang lên.
Tạ Tuệ Lan nhìn hắn một cái: "Anh trốn một chút, đi vào phòng ngủ của em đi"
"Ặc" Đổng Học Bân lập tức dọn dẹp ngọn nến trên bàn, cầm đồ lót vớ chân của Tạ tỷ đi vào phòng.
Vừa đóng cửa phòng, trong phòng khác truyền đến tiếng mở cửa.
"Tạ huyện trưởng, tôi... quấy rầy ngài rồi"
"À, là Tôn chủ nhiệm, mời vào, vị này là vợ của ông?"
"Vâng"
Tiếng bước chân vào phòng khách, còn có âm hưởng của túi xách, Đổng Học Bân kề vào cửa nghe một hồi, chỉ biết người ta đến tặng lễ, có thể cũng có ý muốn đứng chung vào hàng ngũ. Đổng Học Bân cũng lười nghe, ngồi xuống giường của Tạ tỷ, ánh mắt không tự chủ rơi xuống túi nilon đen, vô thức đem đồ lót ra, cầm ở trong tay, áo ngực đã lạnh rồi, bất quá vớ chân vẫn mang theo khí nóng trên người của Tạ Tuệ Lan, mơ hồ toát mùi vị phụ nữ thành thục. Đổng Học Bân biết vậy nên khó nhịn được, nghĩ đến chổ phong vận mê người của Tạ Tuệ Lan không chỉ ở khí chất thân thể và trên khuôn mặt, ngay cả quần áo của cô ấy và đồ dùng hằng ngày cùng những thứ đụng chạm qua cũng có dính một chút mị lực.
Nhàn rỗi không có gì làm, dù sao thì Tạ tỷ cũng không nhìn thấy, Đổng Học Bân đem quần áo và đồ dùng hàng ngày của cô ấy ra mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849203/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.