Buổi chiều.
Mặt trời chiều lặn về tây, rặng mây nhuộm đỏ hơn phân nửa bầu trời.
Trong thuộc viện cục gia, bao tử của Đổng Học Bân đang kêu to lên, đói bụng, hắn bước xuống lầu, dự định đi bên ngoài ăn cơm. Vốn dĩ Đổng Học Bân muốn cùng ăn cơm với Tạ Tuệ Lan, bất quá nghĩ lại thấy thôi, buổi chiều trong cuộc họp toàn thể cán bộ nếu Tạ tỷ làm bộ không nhận ra mình, hiển nhiên là có lo lắng của cô ấy, xét đến cùng thì vẫn là nguyên tắc tị hiểm, Đổng Học Bân đương nhiên sẽ không ngu đến nổi dùng thân phận bạn trai để tìm cô ấy, hơn nữa Tạ tỷ vừa mới đến, rất nhiều công tác cần phải quen thuộc, rất nhiều quan hệ cần phải có, vô cùng bận rộn, cho nên hai ngày nay Đổng Học Bân không tiện quấy rối cô ấy.
Trong đại viện, Đổng Học Bân gặp mặt Hồ Tư Liên vừa mới tan tầm về nhà.
Đổng Học Bân cười chào hỏi, "Hồ Chủ nhiệm, đã trở về?"
"Ừm, vừa mua chút đồ ăn, cậu đây là?" Hồ Tư Liên chạy xe đạp điện, trong giỏ xe có vài túi thịt và rau.
"Trong nhà không có đồ ăn, tôi đi ra ngoài kiếm chút gì bỏ bụng."
"Ơ, chị Ngu không ở nhà?"
"Vừa mới dọn đi vài ngày, Thiến Thiến gần đây sắp thi cuối kỳ, tôi không kêu chị Ngu trở về."
Hồ Tư Liên bật cười, "Chồng của tôi ngày hôm nay tăng ca, tôi trở về cũng là ăn một mình, nếu như cậu không chê, tôi làm cho cậu ăn?"
Đổng Học Bân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849185/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.