Hai ngày sau.
Mưa phùn kéo dài cả một đêm, đến buổi sáng cuối cùng cũng đã dừng, cầu vòng rực rỡ hiện ra dưới đám mây.
Đổng Học Bân ngày hôm qua đã trở về gia thuộc viện cục công an ở, bởi vì còn có vài thiết bị điện gia dụng chưa đưa tới, hơn nữa Ngu Thiến Thiến đang thi cuối kỳ, Đổng Học Bân không cho Ngu Mỹ Hà đến đây làm cơm, mà là kêu cô ấy ở tiểu khu Hoa Mỹ mấy ngày nay, chăm sóc cho cái nhà cũng như đốc xúc Thiến Thiến học tập. Buổi trưa, Đổng Học Bân mở tủ lạnh, kiếm một ít thức ăn lót cho cái bao tử của mình, rồi trở về ghế sô pha ngồi, xem tin tức phát lại trên TV. Khó có được một ngày nghỉ, Đổng Học Bân cần phải nghĩ ngơi và hồi phục.
Tích tích tích, tích tích tích, âm thanh nhắn tin của điện thoại di động vang lên, cầm lấy nhìn, Đổng Học Bân nhất thời sửng sốt, bởi vì dãy số là của Tạ Tuệ Lan, Tạ tỷ có việc bình thường đều gọi điện thoại, chưa từng thấy cô ấy gửi tin nhắn tin, lại nhìn nội dung tin tức, Đổng Học Bân càng có chút ngơ ngác, bên trong ghi là, "Ôn thần Tiểu Đổng, cái biệt hiệu này cũng ngầu nha!"
Đổng Học Bân nghĩ thầm bên kia khẳng định không phải là Tạ Tuệ Lan, gửi tin nói: "Tiểu hạo?"
Quả nhiên, tin nhắn trả lời: "Hắc hắc, anh rể, anh biết là em sao?"
Đổng Học Bân bó tay, nhắn tin nói: "Em thấy chị của em nói tục bao giờ cưa, cái biệt hiện ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849178/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.