Ở nhà.
Tất cả mọi người nghe được Đổng Học Bân vừa rồi nói trong điện thoại, cả đám đều có phần kinh ngạc.
Tạp Hiểu Bình kinh ngạc nói: “Tiểu Bân, con gọi điện thoại cho Lưu sở trưởng?”, quê nhà hướng ngoại, người nào không biết cái tên sỡ trường cảnh sát Lưu Đại Hải!
Đổng Học Bân ừm một tiếng, “Hắn lập tức đến, chờ hắn đến đây xem hắn giải quyết như thế nào, muội muội, em yên tâm, anh đã tới, khẳng định giúp anh đòi công bằng”, hắn cưng chiều vỗ vỗ bả vai Đường Cẩn, lau nước mắt cho nàng, “Hắn là sở trưởng cảnh sát, nếu mặc kệ chuyện này, nếu che chở đám côn đồ kia, được, tôi thay huyện cục ra mặt cho em, đừng sợ, đừng khóc”.
Đường Cẩn nới rộng con mắt ra một ít, “Huyện cục?”
Dì Hai cả kinh nói: “Tiểu Bân, Lưu sở làm sao có thể nghe cháu?”, mợ thấy Đổng Học Bân thôi phòng lợi hại, khóe miệng nhêch lên: “Cậu làm quốc an không quản đến người ta, chứ nói chỉ là cậu là hệ thống kinh thành”.
Đúng, không ai tin tưởng Lưu Đại Hải sẽ đến, người ta là lãnh đạo, làm sao có thể tự mình đen quản chuyện nhà bọn họ?
Đổng Học Bân cũng không nói chuyện, nhìn ra bê ngoài, kiên nhẫn ngồi ở chỗ kia nhắm mắt dưỡng thần. Nếu như Lưu Đại Hải trong mười phút không đen, vậy nói rõ hắn là biết rõ một nhà của phó cục trưởng ở chỗ này, biết rõ nhà mình báo cảnh sát cũng xem như không thấy, là muốn cho mình một màn hạ mã uy, cái loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2849077/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.