Mười một con trai, mười lăm viên trân châu, lần này hành trình Giang Chiêt đã có thành quả thật to lớn.
Bên cạnh bờ hồ, Đổng Học Bân không có BACK cũng không chú ý bọn họ mở con trai, cúi đầu sửa sang con trai trân châu của mình, cái túi lưới này không đủ lớn, hắn lại đến bên cạnh công nhân muốn một cái lớn hơn một chút, cần thận cất mười một con trai, quay đầu lại nhìn bọn người ông chủ, Đổng Học Bân lại không vội vã đi, mà là kiên nhẫn chờ bọn họ mở con trai.
Mục đích của mình là thu thập một chuỗi vòng cổ trân châu đến hội đấu giá, như vậy mới có thể làm lợi ích lớn nhất, nếu không đơn giản bán mười lăm viên trân châu rải rác này mà nói, lợi nhuận sẽ ít hơn rất nhiều rất nhiều tiền, không đạt được đủ lợi nhuận một trăm vạn mình mong muốn.
Không bao lâu, ông chủ mở con trai mệt mỏi, an vị nghỉ ngơi trong mặt cỏ.
Đổng Học Bân chú ý xuống, cái kim trân châu thượng phẩm kia chuyên môn để trong gói to, đã tích lũy không ít hàng tốt.
“Tiểu tử” Nhấp một hóp nước khoáng, ông chủ mắt lé xem hắn,“Có phải là nên trả tiền trước?” Thu hoạch kim trân châu thượng đẳng không tốt, khiến cho tâm tình của hắn không phải rất tốt, theo lý thuyết kim trân châu 1.4CM không nên ít như vậy chứ!? Chắng lẽ tất cả là ở trong con trai tiểu tử này? Ngẫm lại là không có khả năng, đến ta cũng không quá hiểu con trai, một mình hắn làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2848954/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.