Hiền lành, hiền lành, hiền lành!
Đây là Đổng Học Bân đánh giá từ trước tới nay đối với Cù Vân Huyên.
Huyên di là nữ nhân ôn nhu, ở trong mắt Đổng Học Bân quả thực không có chút khuyết điểm, khuôn mặt nàng xinh đẹp đến đáng sợ, dáng người gần như dọa người, có phẩm vị, có tố dưỡng, có khí chất, làm người thiện lưong, đối với người ôn nhu, vào phòng bếp được, căn bản chính là một nữ nhân hoàn mỹ đến mức tận cùng.
Cho nên, nhìn Cù Vân Huyên trong suy nghĩ một mực ôn nhu dịu dàng đang ngồi xồm trên mặt ghế để cho mình nhìn kia, Đổng Học Bân có điềm không thể tin được chính mình con mắt, đây là Huyên di? Điều này sao có thể là Huyên di!?
Quá kì lạ!
Đổng Học Bân lập tức ngừng lại hô hấp, không dám thở mạnh, sợ Huyên di phát hiện ra mình.
Trên mặt ghế đằng sau khe cửa, Cù Vân Huyên nữa ngồi, đầu có chút ngẩng lên, tóc đen cuộn sóng mất trật tự tán loạn ở bà vai phía sau lưng, tần suất nàng hô hấp cực nhanh, một lát sau, trong cổ họng phát ra một tiếng rên nhẹ, tay trong miệng nhanh chóng phóng xuống phía dưới, một tay khác trao đối lấy cầm ngón tay giữa đi lên nhét vào trong miệng, mơ hồ có thể bị Đổng Học Bân nhìn thấy đùi đẫy đà trắng nõn hiện ra có chút đỏ ửng, phảng phất bị một tầng nhan sắc vũ mị.
Không thề tin nổi! Huyên di không phải mỗi ngày đều như vậy?
Đây cũng quá kinh ngạc!
Đổng Học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-tai/2848891/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.